Quá trình tập tành cho việc đi lại của Luhan diễn ra cực kì khó khăn. Chân anh chỉ mới bắt đầu hồi phục nên hoàn toàn không có lực, đạp mạnh xuống đất một cái cũng vô cùng khó chứ đừng nói là đứng lên và di chuyển. Các bác sĩ phụ trách đều nói là phải đợi một thời gian nữa mới có thể dễ dàng tập đi, nhưng Luhan đã chờ quá lâu rồi, anh không muốn phải đợi thêm một phút nào nữa. Lãng phí một giây có nghĩa là anh sẽ mất một giây để ở bên cạnh Minseok, Luhan không muốn ở Mỹ nữa. Một năm ba tháng, quãng thời gian đó quá dài đối với một trái tim đang khao khát yêu thương mãnh liệt. Luhan biết, không chỉ một mình Minseok đang cần anh bảo vệ, anh cũng đang rất cần cậu chăm sóc. Ngày nào anh còn chưa kết hôn, ngày đó anh sẽ còn một cơ hội để yêu thương cậu. Trong những ngày đầu của quá trình tự tập đi ở nhà, Luhan thường dùng nạng để hỗ trợ, bác Jae cũng rất thường xuyên dìu anh đi nhưng Luhan từ chối rất nhiều lần. Anh nói rằng tự tập một mình tuy có khó khăn hơn nhưng sẽ có thể nhanh chóng đạt được kết quả. Bác Jae không khuyên được ý nghĩ của Luhan nên cũng đành ngồi bên cạnh để anh tự tập, bác chỉ giúp đỡ khi anh sơ ý ngã hay có gì đó thật sự cần thiết thôi.
Ban đầu Luhan cứ nghĩ sau khi bình phục thì việc đi lại chỉ cần tập luyện trong một khoảng thời gian ngắn là được, nhưng quả thật nó khó hơn anh tưởng. Lúc Luhan có thể tự bước đi được mà không cần chống nạng hay tựa vào cái gì đó thì đã là ba tháng kể từ khi anh bắt đầu tập đi. Đối với Luhan, như vậy là quá lâu. Nhưng đối với tất cả mọi người thì việc anh có thể hoàn toàn đi lại được chỉ trong vòng một năm rưỡi thì quả thật vô cùng thần kì. Việc chữa trị đã thành công, ông bà Lu cũng không ngần ngại mà ngay lập tức đưa Luhan về Hàn, Haena cũng không có lý do gì để giữ anh lại bên Mỹ. Nhưng chủ tịch Joon cũng nhanh chóng gọi con gái về để lo chuyện kết hôn. Hôn lễ của hai người sẽ được tổ chức cùng với hôn lễ của Kwon Sunwo và Lu Yojin. Chỉ còn khoảng một tháng nữa là đến ngày cưới, có biết bao nhiêu chuyện phải làm. Haena là tiểu thư danh giá, chuyện may váy cưới đâu thể làm sơ sài được. Vì vậy nên cứ cách vài ngày Luhan lại phải chở cô đi thử đồ cưới, một bộ phải sửa tới sửa lui không biết bao nhiêu lần, cô lại may hẳn năm bộ váy, riêng chuyện đồ cưới thôi cũng đã khiến Luhan chóng mặt. Đặt nhà hàng, chọn món ăn, bối cảnh tiệc cưới và tất cả những công việc khác anh đều để cho Haena tự ý lựa chọn rồi sắp xếp cho vừa lòng cô, khỏi phải sửa đi sửa lại cho phức tạp. Hơn nữa Luhan hoàn toàn không cảm nhận được đây chính là lễ cưới của mình.
Trước đây Luhan đã từng kết hôn một lần rồi, nhưng hôn lễ lúc đó không được trang hoàng lộng lẫy và chuẩn bị kĩ càng như bây giờ. Lúc đó tất cả những gì phải chuẩn bị đều do một tay ông bà Kim sắp xếp, Luhan chi tiền, ông bà Lu hoàn toàn không có đá động gì đến, ngay cả lễ cưới của con trai cũng không đến dự khiến anh và ba mẹ Kim cảm thấy rất mất mặt, còn Minseok thì tổn thương sâu sắc, đến khi hai người đã bước lên lễ đường, ba mẹ Luhan vẫn không thể nào gật đầu chấp nhận cuộc hôn nhân giữa cậu và anh.
Haena thay bộ váy cưới màu trắng mới nhất vừa được nhân viên của studio mang ra, tóc cô cũng đã nhuộm thành màu nâu đen, hai đuôi tóc dài nhẹ nhàng xõa ra đặt trước ngực. Làn da trắng trẻo mịn màng cùng với một nụ cười tươi tắn, Haena rất đẹp, có nét quyến rũ xen lẫn đáng yêu như một thiên thần. Luhan đứng đơ ta nhìn chằm chằm vào cô, Haena thấy như vậy cũng cúi đầu đỏ mặt. Cô thật sự không biết rằng, mặc dù Luhan đang nhìn mình, nhưng tất cả những gì anh thấy được trong đôi mắt kia lại là hình dáng của một người con trai mặc áo cưới màu trắng, trên tay còn cầm một đóa hoa violet cực kì xinh đẹp, đang ngượng ngùng mỉm cười nhìn anh. Luhan cũng bị hình ảnh của kí ức làm say mê, anh khẽ chớp mắt mỉm cười, rồi lại khốn khổ nhận ra tất cả những gì mình nhìn thấy lúc nãy chỉ là ảo giác. Nhìn Haena, cô dâu của anh đang đứng trước mặt, trong lòng Luhan đột nhiên cực kì mong muốn Minseok sẽ thay thế chỗ của Haena hiện giờ. Suy cho cùng, mặc dù anh và cô đứng đối diện nhau trong bộ y phục cưới đầy lãng mạn, người anh yêu thương nhất, mong chờ nhất vẫn mãi mãi chỉ có thể là Kim Minseok.
Ở phòng bên cạnh, Sunwo và Yojin vẫn đang chọn đồ cưới, khung cảnh chẳng khác gì Luhan và Haena. Sau khi nhận được cuộc điện thoại từ Luhan chỉ để hỏi thăm tình hình của Minseok, Sunwo đã suy nghĩ rất nhiều. Luhan thật sự còn rất yêu thương và quan tâm Minseok, không, phải nói là cả hai còn rất yêu đối phương, hà cớ gì phải vì sự ngăn cản của người ngoài mà khiến trái tim nhau đau khổ. Mặc dù Sunwo cũng là một người ngoài, nhưng nếu nói về mức độ liên quan, thì có thể nói cậu và người vợ cậu sắp phải cưới chính là những người đầu tiên khiến mối quan hệ của họ tan vỡ. Nghĩ đi nghĩ lại, mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này cũng sẽ không đem lại hạnh phúc cho ai, nếu cứ cố chấp thì tất cả cũng sẽ còn lại là một đống đổ nát ê chề. Vậy thì tại sao lại không nói ra tất cả sự thật trước khi quá muộn?
Ngày lễ thành hôn cuối cùng cũng đến, cả hai chú rể đều không hề trông đợi ngày này xảy ra. Các cô dâu vẫn chưa đến nhà hàng, còn các chú rể thì đã đến và đang ở trong phòng chờ dành cho các đôi tân nhân. Luhan đứng trong phòng chờ dành cho mình, đưa tay chỉnh lại cổ áo, anh không muốn mặc nó một chút nào, nhưng đành phải tự nhủ rằng chỉ qua hôm nay thôi, anh sẽ không phải mặc nó nữa. Bộ đồ cưới này Luhan chỉ muốn mặc cùng với Minseok, duy nhất chỉ mình cậu.
– Nói chuyện một chút đi!
Luhan nghe tiếng động quay lại đằng sau, thì ra là Sunwo. Lúc đầu anh có hơi khó chịu một chút, nhưng cũng nhanh chóng đáp lời, kèm theo một nụ cười nửa miệng:
– Nói chuyện? Giữa tôi và cậu có chuyện gì để nói sao?
– Thật sự không có hay là do anh không muốn nói?
– Nếu tôi nói cả hai thì sao?
– Được thôi. Nếu không có chuyện gì để nói, thì cứ coi như hôm nay tôi đến đây để lôi chuyện ra nói. Chắc chắn sẽ không làm tổn hại gì tới anh đâu.
Hai người trước giờ rất ít nói chuyện với nhau, kể từ khi chuyện giữa Sunwo và Minseok xảy ra do Yojin bày trò thì càng ít nhìn mặt nhau hơn nữa. Luhan rất thương em gái, cho nên hoàn toàn không muốn để Yojin kết hôn với Sunwo, hau nói rộng ra là không muốn có bất kì quan hệ nào với cậu ấy. Nhưng anh không biết rằng chính Sunwo cũng không hề mong muốn cuộc hôn nhân này diễn ra, còn kẻ đứng sau tất cả lại là cô em gái yêu quý duy nhất của mình.
– Cậu muốn làm loạn buổi tiệc ngày hôm nay sao? Mặc dù tôi không hề muốn kết hôn với Haena, nhưng nếu như cậu cả gan dám làm loạn mọi thứ lên, khiến gia đình tôi mất mặt, tôi sẽ không tha cho cậu.
– Hậu quả ra sao tôi không dám đảm bảo, còn tùy thuộc vào phản ứng của anh nữa. Nhưng nếu tôi không nói, sẽ có hại cho cả anh và người anh yêu thương nhất. Anh nghĩ tôi muốn kết hôn với Yojin sao? Là cô ta ép tôi, đem Minseok ra làm thứ để đe dọa tôi. Anh thật sự không muốn biết sự thật sao? Vậy hiện giờ tôi có thể nói chưa?
– … Nói đi! – Luhan do dự một hồi, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
__________
A/N: Hôm qua mình hăng đi vote quá nên không viết kịp, xin lỗi mọi người!